Thím Hà rất tỉnh táo: “Nếu là mấy năm trước, Nhị Lập không biết đứng lên làm ăn thì tôi còn nghĩ đến chuyện đó. Nhưng mà bây giờ ông nhìn xem mấy năm qua bọn chúng đã làm cái gì, có lẽ tương lai tôi đến tận nhà bọn chúng xin cơm thì bọn chúng cũng sẽ chẳng bố thí cho tôi một miếng nào đâu."
Nói như vậy thì có hơi quá, nhưng quả thực không thể trông mong gì vào hai vợ chồng Hà Đại Lập dưỡng lão cho bọn họ.
“Xem như là tôi cũng đã nghĩ thoáng rồi, nhân lúc tay chân còn có thể hoạt động nhiều thì tích góp được bao nhiêu hay bấy nhiêu, cố gắng không tạo thêm gánh nặng cho con cái. Nếu thật sự không thể làm việc được nữa thì Nhị Lập và Mỹ Vân đều tốt, Vân Anh cũng tốt, có thể trở về chăm lo cho chúng ta.”
Nói thì nói như vậy nhưng khi thấy vợ của Hà Đại Lập lại về, mang theo Hà Đại Lập và đứa con trai thì thím Hà vẫn có chút tức giận.
Quả nhiên không nói được mấy câu thì vợ Hà Đại Lập đã nhắc đến chuyện bán rau núi của Trần Ký Bắc. Nói tới nói lui thì Bân Bân nhà cô ta cũng không hề nhỏ, đã đến lúc phải cưới vợ rồi mà trong tay chẳng có được mấy đồng tiền. Bây giờ để cho Hà Nhị Lập dẫn theo cháu trai làm ăn đi.
Lúc ấy thím Hà không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm vào mặt cô ta.
Vợ Hà Đại Lập bị nhìn đến mức cảm thấy khó hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT