Nhìn thấy nụ cười không giấu được trên mặt Lục Trạch Đồng, Trần Ký Bắc chợt hỏi Hạ Thược: “Anh họ như thế này có phải là đã tốt hơn hay không?"
Hạ Thược cảm thấy lời anh nói có gì đó rất lạ nhưng vẫn gật đầu: “Chắc chắn là tốt hơn.”
Năm nay trở nên sôi động hơn rất nhiều nhờ sự trở lại của một số thanh niên trí thức, điều này cũng mang đến cho rất nhiều cha mẹ thấy được hi vọng và háo hức chờ đợi hơn.
Khi mẹ Hạ đạp gió xuân trở về thì Tôn Thanh cũng nhận được đơn hàng đồ lót đầu tiên.
Lúc trước mẹ của bé mập đã từng mặc qua đồ lót này cho nên biết thứ này tốt, con dâu vừa mang thai thì lập tức dẫn con dâu đến chỗ Tôn Thanh hỏi: “Bây giờ mọi việc đã kết thúc rồi, chắc chỗ của cô bán đồ lại được rồi chứ hả?"
“Được rồi.” Tôn Thanh không nói nhiều mà đo kích thước cho đối phương, sau khi lấy số đo xong thì lập tức vui vẻ chạy đến báo tin vui cho Hạ Thược.
Mẹ Hạ ngồi xếp bằng ở trên giường, đang nói về cô cháu gái nhỏ của mình: “Cũng không biết là giống ai nữa mà từ nhỏ là đã ham tiền. Đã cho con bé một tờ tiền cầm trong tay rồi nhưng tay kia vẫn vươn ra muốn thêm nữa. Tới khi mà hai cái tay cầm đầy hết rồi thì liền nhét tiền xuống mông, duỗi tay đòi thêm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT