“Không cần, không cần, trong tay chị có rồi.” Vợ Hạ Vạn Quang vội vàng lắc đầu.
Hạ Thược sợ chị ấy không coi trọng nên nghiêm túc nhắc nhở chị ấy: “Em có thể làm công nhân, mà Vạn Huy có thể làm quân nhân thì tất cả đều là nhờ biết chữ.”
Vợ Hạ Vạn Quang biết cô em chồng này có năng lực và cũng có sáng kiến. Vạn Huy có được như ngày hôm nay thì tất cả đều là do nghe theo lời cô, cô nói học tập có ích vậy thì chắc hẳn là có ích. Lần này vợ Hạ Vạn Quang cẩn thận gật nhẹ một cái.
Nửa tháng sau khi vợ Hạ Vạn Quang dẫn con rời đi thì Hạ Thược nhận được thư của Đại Bằng, tem gửi là dùng số tiền mà cô lén đưa cho.
Cuối cùng, tiền mừng tuổi của hai đứa trẻ không được giữ, còn lại bị Hạ Vạn Quang tịch thu. Nhưng Đại Bằng rất cảnh giác nên đã lén giấu một phần bên ngoài trước khi vào cửa, mà số tiền trong tay mẹ cậu nhóc cũng không giao ra vì nói là muốn để lại cho Tú Tú đi học.
“Mấy năm qua ở nhà chưa có đêm giao thừa nào trọn vẹn, nghe nói cha cháu tự làm hai cái bánh nướng hoặc là nấu miếng nước súp ăn. Cái áo bông của cha cháu cũng rách mà bản thân thì lại không biết may nên lạnh đến mức lên cơn sốt, lúc chúng cháu trở về thì nước mũi còn chảy lòng thòng...”
Hạ Thược chỉ cảm thấy đáng đời, chờ Đại Bằng và Tú Tú trưởng thành rồi thì những ngày tháng khó khăn của Hạ Vạn Quang vẫn còn ở phía sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT