Cho dù cậu nhóc không có tiền đồ như chú mình thì cũng có thể tìm được một công việc ở thành phố, như thế thì còn hơn là ở lại quê nhìn mẹ và em gái bị khinh thường.
Mà muốn đi lính thì phải có sức khỏe tốt nên không thể xuống ruộng làm sớm. Cậu nhóc nghe chú nói bước đầu tiên để trở thành lính là kiểm tra sức khỏe, nếu kiểm tra sức khỏe mà cũng không thể qua thì tất cả đều là vô dụng. Cho nên cậu nhóc quyết định học thêm 2 năm nữa để tránh kiệt sức rồi làm cho tương lai bị chậm trễ.
Cậu nhóc rũ mắt xuống, chưa bao giờ cậu nghiêm túc làm bài tập đến thế này.
Bên kia, Hạ Thược trải chăn xong, lại hỏi Trần Ký Bắc chuyện ra ngoài: “Sao đột nhiên lại muốn đi Đại Liên vậy?”
Trần Ký Bắc mua bản đồ và học tiếng Nhật thì Hạ Thược đã biết trong lòng anh có ý định, nhưng năm 73 quả thực chưa phải là lúc. Huống chi làm ăn buôn bán ngay bây giờ vẫn còn được xem là đầu cơ trục lợi, mỗi một lá thư giới thiệu để đi Đại Liên thì cũng không thể tìm ra được một lý do chính đáng.
Trần Ký Bắc vẫn đang học thuộc từ đơn, anh nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên: “Đơn vị của anh muốn bàn bạc chuyện làm ăn với Nhật Bản.”
Động tác trên tay của Hạ Thược dừng lại, chợt nghĩ: “Xuất khẩu rau núi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT