Kết hôn xong, vào phòng tân hôn thì hai vợ chồng son cũng đón mẹ Hạ qua ở.
Không ngờ mẹ Hạ lại không dọn đồ mà đang ngồi trên giường trong nhà trọ, bên cạnh là cháu trai cháu gái, đối diện là con gái con rể. Đại Bằng và Tú Tú không thể chen vào nên đều đứng sang một bên, mà vợ Hạ Vạn Quang cũng có chút luống cuống.
Hạ Vạn Huy lại không ngốc, cậu lập tức cảm thấy có gì đó không đúng nên nhìn sang mẹ Hạ.
Người lên tiếng lại là Trần Ký Bắc: “Để mẹ về với anh chị đi. Mẹ ở chỗ của anh chị cũng 9 năm rồi, cũng đã thân thuộc với hàng xóm xung quanh, nếu đổi chỗ ở thì mẹ lại phải thích nghi cái mới. Hai vợ chồng các em đều bận rộn mà bình thường em lại không có ở nhà.”
Anh vốn là người ít nói, nhưng có thể nói được nhiều như vậy thì chứng tỏ là anh thật lòng.
Hạ Vạn Huy vẫn nhìn mẹ Hạ: “Mẹ.”
“Mẹ, mẹ nghĩ mẹ vẫn nên về với chị gái và anh rể của con đi.” Ban đầu trên khuôn mặt của mẹ Hạ còn có sự do dự, nhưng khi lời nói thoát ra khỏi miệng thì dần dần biến thành kiên định: “Các con vừa mới kết hôn, mẹ ở lại đây thì thành ra cái gì chứ? Không phải là đang ảnh hưởng đến cuộc sống của vợ chồng son các con sao? Hơn nữa, bình thường con cũng không có ở nhà cho nên vẫn là đợi khi con và Tiểu Tống có con đi, khi đó mẹ sẽ đến đây giúp các con trông cháu. Còn có...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT