Lời nói không đầu không đuôi nhưng Thừa Đông vẫn lắng nghe và gật đầu.
Trần Ký Bắc nhìn con đường phía trước: “Mẹ và bà ngoại chưa bao giờ nghi ngờ con, khi bà ngoại lấy được tiền thì cũng không đếm lại.”
"Vâng.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thừa Đông xấu hổ.
Đột nhiên có người xoa xoa đỉnh đầu của cậu bé, cậu bé kinh ngạc ngẩng đầu lên thì phát hiện cha mình đã thu hồi ánh mắt.
Người đàn ông làm ra vẻ dường như chẳng làm gì cả, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt: “Nói chuyện với bà ngoại cho rõ ràng, sau này đừng làm chuyện ngốc nghếch như vậy nữa.”
Thừa Đông sửng sốt một lúc, chợt nhận ra hôm nay cha cậu bé cố ý đưa bọn họ đến trường, không phải để dạy dỗ cậu bé mà là để an ủi cậu bé.
Bình thường em gái rất thích khóc và cũng thích làm nũng cho nên cha cũng sẽ dỗ dành em gái nhiều hơn. Cậu bé cứ tưởng rằng cha thích em gái hơn cả mình, chứ thích cậu bé thì chẳng được bao nhiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play