Hạ Thược suy nghĩ một chút, liền ngồi xuống bên cạnh giường đất, giọng điệu và vẻ mặt rất nghiêm túc, cô lấy một giọng điệu với tư cách là bạn bè bình đẳng chứ không phải là chị gái: “Em có thể nói cho chị biết suy nghĩ của em không?”
Cách đối thoại bình đẳng này khiến Hạ Vạn Huy cảm thấy rất mới mẻ, đồng thời cậu cũng cảm thấy nỗ lực của mình được ghi nhận, ý tưởng của mình được tôn trọng.
Cậu không vội trả lời mà suy nghĩ một lúc rồi nhìn thẳng vào Hạ Thược: “Em mới được thăng chức, cấp bậc quân hàm không cao, dù có đổi nghề cũng không được đãi ngộ tốt, còn không bằng ở lại quân đội. Trên người em có quân công, sau này cũng có lợi cho việc thăng chức của em, nếu cứ chuyển nghề như thế thì quá lãng phí. Kể cả khi được thăng cấp trung đoàn, khi đó không muốn thăng lên nữa mà muốn chuyển nghề thì cũng mạnh hơn so với chuyển nghề ngay bây giờ."
Đây là một quyết định được đưa ra sau khi phân tích ưu và nhược điểm, không phải là do nóng đầu.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt Hạ Thược, Hạ Vạn Huy càng tự tin hơn, đoán chừng cô sẽ không phản đối: “Hơn nữa tình hình ở bên ngoài cũng không ổn, em ở trong quân đội thì nhà chúng ta chính là gia đình quân nhân, đối với mẹ và với chị thì cũng là một loại bảo vệ."
Không chỉ nghĩ đến bản thân mà còn nghĩ đến gia đình, Vạn Huy đã thực sự trưởng thành rồi.
So với cái thời chỉ muốn chia nhà và sống một mình thì đã thực sự trưởng thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT