Sau đó Tiểu Bán Hạ ăn xong một miếng bánh trung thu nhỏ, đang định xin thêm thì lại phát hiện trong tay mình bỗng có thêm một miếng.
Đôi mắt cô bé tròn xoe, vẻ mặt rõ ràng có chút ngơ ngác.
Đồ ăn của mình tự mọc ra, ăn chùa thì ngu sao mà không ăn. Thế là cô bé dùng đôi bàn tay nhỏ bé đầy dầu mỡ của mình cầm bánh lên cắn một miếng nữa, miệng thì phát ra tiếng "ưm".
Mẹ Hạ đi lau dao nên cũng không để ý tới việc này, chờ đến khi bà quay người lại thì tay Tiểu Thừa Đông đã trống rỗng, còn đưa bàn tay đầy dầu lên ý muốn rửa sạch.
Mẹ Hạ dẫn cậu bé đến cái chậu rửa mặt ở cái giá bên cạnh, Tiểu Thừa Đông hỏi: “Không có trăng?”
Ý của cậu bé là mặt trăng đâu? Tại sao không nhìn thấy mặt trăng?
Mẹ Hạ giúp cậu bé rửa tay thật kỹ: “Trăng bị mây che đi rồi nên Tiểu Thừa Đông của chúng ta không thấy được.” Sau đó lại thuận miệng nói một câu tục ngữ: “Ngày rằm tháng tám, mây che trăng, ngày rằm tháng giêng, tuyết thắp đèn. Chờ cho đến nguyên tiêu sang năm thì chắc chắn sẽ có tuyết rơi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT