Tuy nhiên, loại xưởng lớn có nhiều công nhân, lợi nhuận tốt nên luôn có chút kiêu ngạo, không giống như những xưởng nhỏ bên dưới. Xưởng nhỏ thì không có gánh nặng gì, nhưng nếu có thể học nhiều hơn một chút thì vẫn nên học, có hai huyện thành đến nay vẫn chưa mở điện cho nên mọi việc đều phải tự tay mà làm.
“Có bao nhiêu người đến không quan trọng, dù chỉ có một nhà thì chúng ta cũng có thể xử lý tốt.” Chủ nhiệm Xa nói.
Tất nhiên, một nhà này không bao gồm xưởng thực phẩm huyện Hồng Hương.
Nhưng bây giờ xưởng thực phẩm huyện Hồng Hương nghĩ ra sao thì Hạ Thược cũng chẳng quan tâm lắm.
Thứ nhất, xưởng thực phẩm huyện Hồng Hương đang đấu tranh nội bộ, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra rắc rối. Thứ hai, chỉ cần hội giao lưu này được tổ chức thành công thì chẳng khác nào là xưởng thực phẩm Giang Thành đã kéo về một thành tựu cho cục thương nghiệp thành phố, sau này cán cân ở thành phố đương nhiên cũng sẽ hướng về bọn họ.
Đối với Hạ Thược mà nói thì mọi việc vẫn diễn ra như thường. Trước khi hội giao lưu chính thức diễn ra thì cô và Trần Ký Bắc còn phải đi uống rượu mừng của Hà Nhị Lập nữa.
Đính hôn đã hơn một năm, cuối cùng hai người cũng kết hôn chỉ là vẫn chưa tìm được phòng ở nào khác. Cho nên phòng cưới được dựng trong căn phòng nhỏ của nhà chú Hà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT