Đây là vì ở Giang Thành không có khăn lụa cho nên mới muốn tạo danh tiếng cho mình bằng cách mua giúp sao?
Sau này nếu ai có nhu cầu thì những người đó sẽ tự tìm đến bọn họ, vẫn là giao ngầm thì sẽ càng an toàn hơn…
Nếu Trần Ký Bắc đã biết thì Hạ Thược không nói thêm gì nữa, ngày hôm sau khi có người hỏi lại thì cô chỉ nói gần đây không mang theo được.
Nếu có người cứ hỏi mãi thì cô sẽ nói là cô sợ ảnh hưởng xấu, người nào có thể hiểu thì đương nhiên sẽ hiểu được.
Những người đã mua bây giờ đều cảm thấy may mắn vì tay mình nhanh, trong khi những người chưa mua được thì ảo não không thôi. Nhất là những người quyết định đợi đến khi được trả lương vào đầu tháng 5 rồi mới mua, ai lại ác độc mà cứ nhìn chằm chằm vào trưởng ban Hạ thế này?
“Tôi nhờ người nghe ngóng rồi, giá khăn lụa mà cô ấy bán thì cũng ngang bằng với phía nam đấy.”
“Vậy thì người ta cũng có kiếm lời được bao nhiêu tiền đâu, sao mà có thể tính là đầu cơ trục lợi được? Cái bọn bị đau mắt đỏ này bệnh hoạn thật đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT