Nhìn thái độ của cô, Lương Tú Anh thấy nhẹ nhõm hẳn đi: "Không phải do tôi muốn đến xin lỗi trưởng ban Hạ sao? Hồi sáng này là tôi không đúng, trưởng ban Hạ cô đại nhân đại lượng có thể đừng chấp nhất với người không có kiến thức như tôi không."
Nói xong, dì ấy liền đem đồ trong ngực đặt vào tay Hạ Thược: “Có một ít táo thôi, mong là trưởng ban Hạ đừng ghét bỏ.”
Đây không chỉ là muốn đến xin lỗi mà còn muốn mang theo quà nhận lỗi sao?
Hạ Thược lùi lại một bước, không nhận mà lại cười nói: “Đồ thì tôi không thu đâu, dì có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi.”
Dì ấy còn chưa mở miệng mà đối phương đã biết dì ấy có chuyện muốn nói, Lương Tú Anh không biết là do đầu óc mình không tốt hay là ánh mắt không tốt nữa, chẳng biết nhìn từ đâu ra mà lại nghĩ đối phương 23 tuổi có thể lên làm trưởng ban là một người rất dễ ức hiếp và khống chế.
Vẻ mặt dì ấy có chút xấu hổ: “À thì, tôi biết mình sai rồi, sau này nhất định sẽ sửa đổi, còn cái chuyện xử phạt kia cô có thể...”
Hạ Thược hiểu ra: “Dì muốn tôi rút hình phạt sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT