Hai người phụ nữ nói chuyện ở trong phòng, Trần Ký Bắc thì đem tã đã thay đi, ra bên ngoài thì đụng phải Khương Bách Thắng.
Hôm nay Khương Bách Thắng ở nhà nghỉ phép, nghe tiếng hai đứa bé vừa khóc thì anh ấy cũng không nhịn được mà đi ra theo, chỉ là vì anh ấy là nam đồng chí cho nên không tiện tiến vào phòng ở cữ của người ta. Mà anh ấy cũng không muốn bị người khác nhìn thấy dáng vẻ mình thèm khát trông mong nhìn hai đứa bé kia liền ho nhẹ rồi hỏi: “Tôn Thanh ở nhà cậu à?”
“Ừm.” Thật ra Trần Ký Bắc cũng không nhìn anh ấy nhiều mà tìm chậu bắt đầu giặt tã.
Khương Bách Thắng nghe cái giọng lạnh lùng kia của anh thì vẫn không được tự nhiên, lại ho một tiếng dùng giọng điệu của một người anh từng trải nghiêm mặt nói: "Giặt tã là việc của phụ nữ, một người đàn ông trưởng thành như cậu sao có thể làm cái này được?"
Lần này ngay cả một tiếng "ừm" thì Trần Ký Bắc cũng không thèm cho anh ấy, Tôn Thanh lại càng trừng mắt nói: "Mỗi cái thân của mình theo chủ nghĩa đại nam tử thì thôi đi, còn nói Tiểu Trần nhà em. Chờ chị trở về không giặt quần áo cho anh ấy, cho mặc luôn cái bộ đồ dơ đi làm.”
Sau đó lại phàn nàn với Hạ Thược: “Không biết lôi ở đâu ra cả đống tật xấu như vậy, cái này đàn ông không thể làm cái kia đàn ông không thể làm.”
Tư tưởng của Khương Bách Thắng quá nặng, có lẽ là liên quan đến sự giáo dục từ nhỏ mà anh ấy được nhận. Ở bên ngoài thì phải là nói một không nói hai, thứ mà anh ấy không chịu nổi nhất là nghe người khác nói mình sợ vợ, vừa nghe thấy là mặt liền đen lại, sợ làm tổn hại đến mặt mũi một người đàn ông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT