"Lúc anh đi thì anh ấy cũng nói như vậy.”
Có lẽ khi Lục Trạch Đồng nhìn con gái nhà mình thì như có một loại kính lọc kỳ diệu. Đứa bé mới 6 tháng tuổi, nét mặt đã rõ ràng nhưng ông ấy vẫn đinh ninh con bé giống mình. Tần Thư và người nhà họ Tần đều lười tranh luận với ông ấy, thích giống ai thì giống đi, ông ấy vui là được rồi.
Nói đến con gái Lục Trạch Đồng, Trần Ký Bắc liền dừng đũa, nghiêm túc nhìn lại: “Con gái rất tốt."
“Biết rồi, để em thương lượng với hai đứa bé xem bọn chúng có muốn cho anh có con gái hay không.”
Cũng không biết là vì nhìn thấy cha hay là nhìn thấy tranh liên hoàn mà vui mừng nữa, chỉ là lúc này hai bé con rất hiếu động. Hạ Thược không khỏi sờ bụng, sờ xong rồi mới nhớ cho dù là tranh liên hoàn hay là Tiểu Tuyết giống ai, nhưng hình như những điều này đều là những thứ mà cô từng đề cập đến khi anh đi.
Người đàn ông này ra cửa một chuyến thì chẳng khác nào là như đang làm nhiệm vụ, đây là trở về tìm cô để bàn giao nhiệm vụ đã hoàn thành sao?
Hạ Thược xếp tranh liên hoàn lại, đặt sang một bên: “Anh không còn gì để nói với em nữa à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT