Nếu cô nói không muốn phụ lại lòng bồi dưỡng của Lão La thì chưa chắc là đối phương sẽ tin. Nhưng nếu cô nói không thể rời xa chồng mình thì lại khác, dù sao cô vẫn còn đang mang thai.
Quả nhiên, tên học trò kia của chủ nhiệm Hàn bĩu môi, nhưng lại hoàn toàn yên tâm xoay người rời đi.
Người vừa rời đi mẹ Hạ lập tức nắm lấy tay Hạ Thược: “Vậy phải làm sao bây giờ? Con thật sự muốn đến cái gì mà Hồng Hương sao?”
Cong cong lượn lượn quá nhiều cho nên mẹ Hạ nghe không hiểu, bà chỉ hiểu có người muốn chuyển Hạ Thược đi.
"Không sao đâu.” Hạ Thược cười thoải mái: “Không phải bây giờ con có muốn đi hay không, mà là xưởng thực phẩm có nỡ để cho con đi hay không.”
Hạ Thược không nghĩ tới việc mình sẽ sớm được thăng chức, nhưng nếu có thể khiến xưởng gấp gáp thì cứ để cho xưởng gấp gáp đi. Nếu không thật sự bọn họ sẽ cho rằng cô không quan trọng, mà bên ngoài cũng không có ai nhớ thương đến cô cho nên muốn chèn ép thế nào là chèn ép, muốn sai sử cô làm gì thì sai như thế ấy.
Ngày hôm sau đến đơn vị làm việc thì cô đã đề cập chuyện này với Lão La. Lão La cũng cười lạnh: “Thầy thấy là đừng nói với bọn họ nữa, để cho em điều đi cũng là một ý kiến hay. Mở có một cuộc họp mà hận không thể mở suốt cả một năm trời, để cho bọn họ đề bạt một cán bộ trẻ tuổi mà làm như muốn mạng của bọn họ vậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play