Mã Tứ Toàn còn ba năm nữa là đã đến tuổi nghỉ hưu rồi nên xưởng thực phẩm có thể không vội sao?
Cũng may là tìm được vài lứa học trò, cuối cùng cũng có người học được. Ngay sau tết trung thu thì Hà Nhị Lập đã đem đồ đến cửa bái sư.
Ngay khi Hà Nhị Lập bắt đầu học nghề thì chỉ cần ông ta đi đến đâu là anh ta sẽ đi đến đó. Bàn làm việc của phó chủ nhiệm Hồ ở cạnh cửa sổ nên khi nhìn thấy Hà Nhị Lập đến làm việc một cách thành thật, vác dụng cụ trên lưng thì nhịn không được mà cảm khái: “Ai có thể ngờ tới cậu ta lại là người cuối cùng được ở lại."
Lúc đầu ai cũng không ngờ tới Trần Ký Bắc, còn bây giờ thì Hà Nhị Lập cũng vậy, có lẽ vẫn là Trần Ký Bắc có mắt nhìn hơn.
Chủ nhiệm Lưu không nói tiếp câu này mà hỏi: “Cậu ta học bao lâu mới có thể ra nghề, Lão Mã không nói sao?”
“Chắc là đến lúc ông ta nghỉ hưu.” Phó chủ nhiệm Hồ đã hỏi Mã Tứ Toàn việc này: “Hà Nhị Lập đã bắt đầu học làm thanh gỗ, học còn nhanh hơn cả Tào Đức Trụ. Cho dù ba năm không thể ra nghề thì thêm một hai năm nữa cũng được."
Cuối cùng nghe được có người có thể học được thì chân mày chủ nhiệm Lưu giản ra nói: “Nếu cậu ta có thể học cách làm được thanh gỗ thì cũng nên chuyển Tào Đức Trụ đi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT