Hơn nữa cho đến nay cô chỉ là một công nhân bình thường, đây cũng là sự thật. Chỉ cần lòng cô có bất mãn thì sẽ có khả năng bị thuyết phục.
Hạ Thược mỉm cười, không nói gì, giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ lần nữa.
Đây là một sự thúc giục im lặng, nụ cười bình tĩnh trên mặt chủ nhiệm Hàn cuối cùng cũng hơi cứng lại.
Bánh cung đình đã nghiên cứu nửa năm rồi, sở dĩ trước giờ ông ta vẫn chưa xuống tay từ Hạ Thược là vì biết con nhóc này khó đối phó. Hơn nữa La Vĩnh Quý lại đối xử tốt với cô, người trẻ tuổi thì luôn ngây thơ và quan tâm đến tình cảm hơn.
Khác với Thường Kim Thuận, càng già càng khôn khéo, càng thất bại càng dễ buông bỏ một số thứ gọi là ràng buộc.
Vẻ mặt của chủ nhiệm Hàn nhanh chóng khôi phục như thường: “Tôi biết cô đang nghĩ cái gì, tôi cũng rất khâm phục tầm nhìn của thầy La các người. So với cô, Xa Quang Thích và Diệp Đại Dũng đều kém nhạy bén một chút, cũng chỉ có cô mới có tài năng như vậy, để sau khi ông ấy rời đi thì cô có thể chống đỡ phân xưởng bánh ngọt. Chẳng qua là tôi cảm thấy đáng tiếc, rõ ràng là cô có thể đi càng ngày càng cao, nhưng lại phải bị một số lý do buồn cười ngăn cản."
Ý câu này có nghĩa là Lão La đối xử tốt với cô là vì cô có ích và mang lại lợi nhuận cho phân xưởng bánh ngọt mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT