Rau hạnh là loài cây dại trên núi Giang Thành, có lá to như lá sen, thân dài thẳng tới nửa mét và to như ngón tay cái. Khi ăn thì bóc vỏ ra, bên trong hơi chua mà lại giòn, nó cũng được xem như là một loại trái cây vào tháng 6 này.
Hạ Thược nói cảm ơn, mẹ Tôn Thanh liền nhường chỗ cạnh Hà Vân Anh: “Tiểu Hạ tới đây ngồi đi, cũng đến cọ chút không khí vui mừng.”
Cọ không khí vui mừng?
Hạ Thược hơi sửng sốt, Tôn Thanh đang gặm rau hạnh rồi giải thích giúp mẹ: “Chẳng phải những người ở gần nhau sẽ dễ truyền sự may mắn cho nhau sao? Mẹ chị nghĩ có lẽ mang thai cũng có thể truyền được nên mới để Vân Anh qua đây cho chị cọ chút không khí vui mừng ấy mà."
Hà Vân Anh đã sắp làm mẹ rồi nhưng tính tình vẫn ngại ngùng như cũ, ngồi đó đỏ bừng mặt không nói lời nào.
Sau khi ăn hết rau hạnh trên tay thì hình như là cô ấy vẫn chưa đã thèm, nhìn phần còn lại nhưng vẫn ngại không dám lấy ăn.
Mẹ Tôn Thanh nhìn thấy liền đưa cho cô ấy một cái khác, còn giúp cô ấy lột lớp vỏ đi: “Còn nhiều mà, cứ ăn đi. Đều là đồ người nhà lên núi hái, cũng có tốn tiền đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT