Anh cảm thấy mình phải suy nghĩ lại lời Hạ Thược nói, tối nay anh cũng không thể cứ ngủ một mình trên giường nhỏ được phải không?
Có một số thứ chưa từng có được thì sẽ cảm thấy không sao cả. Chỉ là một khi đã biết hương biết vị rồi thì muốn buông bỏ quả thật là rất khó khăn…
Vào tháng tư thì tuyết đã tan, những bộ quần áo vải bông nặng nề cũng đã được cởi bỏ. Người đàn ông mặc một cái áo len màu xanh nước biển đơn giản, với bờ vai rộng và đôi chân dài lộ rõ. Anh đang nghiêng mắt nhìn, vẻ mặt nhàn nhạt hút thuốc, nhưng trong đôi mắt đen điềm tĩnh của anh lại có một điểm thu hút người khác.
Dù biết đây là một người đàn ông đã có chủ và là người có tiếng rất thương vợ nhưng người đi ngang qua vẫn không nhịn được mà nhìn thêm vài lần nữa.
Có người biết Trần Ký Bắc, thậm chí còn chào hỏi anh. Anh cũng không phớt lờ mọi người như trước mà gật đầu đáp lại.
Hà Nhị Lập đi làm thấy anh liền chạy lại xin điếu thuốc: “Đến bây giờ mẹ tôi vẫn còn giữ tiền lương của tôi, mỗi tháng chỉ có hai đồng làm tiền tiêu vặt. Cho nên nếu mà muốn hút Nghênh Xuân thì chỉ còn cách đi hút ké cậu mà thôi." Sau đó lại hỏi: “Bắt đầu hút thuốc lá lại rồi hả, không thiếu tiền nữa à?”
Tiền thì không thiếu, nhưng bây giờ lại có một vấn đề mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT