Không đúng, tuy Lưu Đại Quân là người thường xuyên không về nhà nhưng cả đêm không về như thế này, thế mà lại không ai phát hiện…
Hạ Thược nhanh chóng thay quần áo, rửa mặt rồi đi ra ngoài với Lưu Thiết Bình.
Vừa ra khỏi cửa đã bị Lưu Thiết Bình khởi binh vấn tội: “Cái thằng em trai kia của cô là sao thế hả? Trong nhà Đại Quân có người tới ở nên Xảo Vân để em gái nó ngủ ở lại một đêm nên tôi thu xếp cho em nó ở căn phòng nhỏ còn em trai cô thì đỡ nó đến nhà chính, đi ngủ gần với anh trai của cô. Nào ngờ sáng sớm tôi thức dậy đi nhà xí, thế mà nó thừa lúc đêm tối sờ soạn đi vào phòng nhỏ... chuyện này con gái nhà người ta phải làm sao bây giờ?"
“Cái này… khả năng xảy ra không lớn lắm thì phải?” Vẻ mặt Hạ Thược do dự.
"Sao lại không có khả năng chứ!" Lưu Thiết Bình tức giận nói: “Chẳng lẽ tôi còn có thể lừa cô sao? Lừa cô thì tôi có chỗ tốt gì chứ?"
Vừa định vào thì Lưu Thiết Bình bước nhanh vào nói: “Chính các người tự xem đi."
Trời vẫn chưa sáng hẳn, đèn trong và ngoài nhà họ Lục đã bật nhưng trong phòng nhỏ vẫn tối om. Qua cánh cửa hé mở, có thể nhìn thấy rõ một bóng người nằm nghiêng trên chiếc giường, còn có một cô gái không rõ mặt đang gục đầu vào đầu gối mà khóc trong góc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT