Nhiệm vụ của hắn là để mắt tới Hạ Thược, ngăn cản Hạ Thược học tập chăm chỉ, tốt nhất là chọc tức Hạ Thược để cô gây chuyện ồn ào lên. Nhưng bây giờ Hạ Thược không có động tĩnh gì, kế hoạch của hắn không chỉ thất bại mà hắn vẫn luôn quay đầu lại để phòng ngừa Hạ Thược tìm được cơ hội chen lên.
Mà Hạ Thược không đến thì hắn cũng không có cách nào quấy rầy Hạ Thược. Nhỡ hắn đi ra rồi chỗ đó bị bỏ trống, sau đó bị Hạ Thược chui vào thì phải làm sao bây giờ?
Vì thế một chốc một lát thì hắn lại quay đầu lại một lần, cái cổ như muốn bị bẻ gãy. Nhưng Hạ Thược lại không hề bị ảnh hưởng gì, khi nào đứng mỏi chân thì còn có thể ngồi xuống nghỉ một lúc. Có cái gì không hiểu thì chờ một lát nữa người khác làm thì lại nhìn xem.
Khi đó có nhiều người như vậy thì có lẽ đối phương cũng không thể chặn hết từng người được đúng không?
Hơn nữa nếu đối phương đã quyết tâm gây sự thì dù cô có chen vào thì hắn vẫn sẽ có thể đứng phía sau quấy rối cô. Đến lúc đó cô chỉ càng thêm phiền mà thôi và cũng sẽ không học được cái gì cả. Còn không bằng cứ như vậy, để cho đối phương tự mình khó chịu đi.
Học trò của chủ nhiệm Hàn quả thực rất khó chịu, chương trình học của buổi sáng kết thúc, thì lông mày hắn đã nhíu chặt lại.
Hạ Thược nhìn thấy thế liền mỉm cười với hắn, nụ cười không có tính công kích nhưng hắn lại thấy được vẻ khiêu khích đáp trả lại hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play