Đôi mắt của người kia sáng lên, nhưng đối diện với khuôn mặt lạnh lùng của Trần Ký Bắc thì bà ta không dám nắm tay như ngày hôm qua: “Tôi là Mã Thụ Hoa, quản lý nhà kho của công ty thổ sản, chúng ta đã từng gặp nhau rồi đấy.” Lời nói đầy nhiệt tình còn mang theo vẻ lấy lòng, trong sự lấy lòng đó còn có một chút thận trọng.
Trần Ký Bắc vẫn nói lại câu nói kia: “Tôi không nhận học trò.”
“Việc này không cần vội, tôi chỉ tới đây để nói cho thầy biết tình hình Bảo Trụ nhà tôi thôi.”
Mã Thụ Hoa có thể tìm được nhà ở của họ mà còn đến hai ngày liên tiếp thì hiển nhiên không phải là người dễ dàng bỏ cuộc như vậy, bà ta vừa đi vào trong vừa móc hai gói thuốc lá trong túi ra, đặt lên trên giường: “Từ nhỏ là đứa bé Bảo Trụ này đã rất giỏi giang rồi, cho dù là làm cái gì thì cũng vừa học đã biết, còn làm rất ra hình ra dạng. Tôi cảm thấy cho nó đi đến nơi khác thì giống như là đang làm mai một tài năng của nó vậy, cũng may là công ty thổ sản đã mời được thầy Trần đến rồi.”
Trần Ký Bắc không thèm nhìn hai gói thuốc kia mà nói: “Nếu muốn học nghề thì nói với đơn vị đi, tôi sẽ dạy theo ý của đơn vị."
“Làm sao có thể để thầy dạy miễn phí được?” Hiển nhiên là Mã Thụ Hoa không tin lời anh nói mà còn liếc nhìn hai gói thuốc trên giường kia: “Chúng tôi cũng không phải là kẻ không có lương tâm, nhận kiến thức từ thầy thì phải chính thức bái sư. Bình thường phải làm việc cho thầy, ngày lễ ngày tết cũng phải đến thăm thầy và phải kính trọng thầy như một nửa cha."
Thấy nói mãi mà bà ta cũng không hiểu nên Trần Ký Bắc chỉ im lặng không nói nữa mà nhặt hai gói thuốc nhét lại vào túi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT