Hạ Vạn Huy cầm lấy nhưng cũng không uống cùng hắn mà chỉ ngơ ngác cầm, nhìn kỹ thì hai mắt còn có chút đỏ.
Hạ Thược giật mình: “Sao em lại khóc? Em cũng say rồi à?”
“Chị mới khóc đấy!” Hạ Vạn Huy dùng sức lau mặt, khóe mắt vẫn còn nước. Thế là dứt khoát không lau nữa giơ ly đến trước mặt Trần Ký Bắc: “Em nói cho anh biết, em có học võ đấy. Nếu anh dám bắt nạt chị gái của em thì dù vượt qua ba vạn dặm em cũng sẽ đến để làm chỗ dựa cho chị ấy!”
Khi còn nhỏ cậu ta đi đứng còn không vững thế mà giờ lại dám nói từng học võ…
Hạ Thược không vạch trần cậu ta, Trần Ký Bắc cũng cụng ly với cậu ta chỉ là không để cậu ta uống nhiều.
Bên kia, Lưu Đại Quân ra sức mời Hạ Vạn Huy uống còn bản thân thì uống một chai khác. Hạ Thược nhìn lại một chút rồi nheo mắt.
Nhân lúc Lưu Thiết Bình còn chưa quay lại, Hạ Thược cố tình chạm đũa xuống đất rồi la "Ôi trời" một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play