Chính vì vậy mà mọi người mới yên tâm để bọn trẻ chạy nhảy chơi đùa bên ngoài. Nhưng điều mà khiến họ lo lắng hơn thật ra là bọn trẻ sẽ bị rơi xuống hố băng.
Mùa đông ở Đông Bắc lạnh giá, mặt sông đã đóng băng hoàn toàn, dù có bao nhiêu người đi trên đó thì cũng không có vấn đề gì. Trẻ em cũng sẽ trượt băng và đặt xe trượt tuyết lên đó chơi. Chỉ là sẽ có người đâm thủng mặt băng để lấy nước giặt sạch quần áo hoặc xả đồ lau nhà gì đó.
Nếu trẻ con mà rơi vào hố băng thì cơ bản là không còn cách nào để cứu nữa. Ngay cả người lớn cũng chưa chắc có thể cứu được.
Hạ Thược đi một mạch tới gần đó thì không thấy sông hồ gì cả, Tần Thư nghĩ nghĩ rồi cơ thể mới đứng vững lại một chút.
Chỉ là sự lo lắng, bất an vẫn luôn ở đó, dù sao hôm nay trời lạnh như vậy mà đứa trẻ lại còn nhỏ đến thế.
Hạ Thược dìu chị ấy sang nhà bên cạnh gõ cửa, lại hỏi: “Chị dâu và anh họ có kẻ thù không?”
Giọng nói bình tĩnh, lý trí, nhẹ nhàng và dễ chịu, rõ ràng đây là lần đầu họ gặp nhau, nhưng nỗi hoảng sợ của Tần Thư cũng được xoa dịu phần nào, đầu óc hỗn loạn của chị ấy bắt đầu nương theo dòng suy nghĩ: “Không có, anh họ của em mới đến đây nửa năm thôi nên chuyện này là không có khả năng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play