Nói tiếp thì cũng thấy buồn cười, trong đêm tân hôn thực sự của họ thì họ không chỉ không ngủ chung chăn mà còn cách nhau hơn nửa mét, như sợ sẽ đụng phải nhau vậy. Mà Trần Ký Bắc còn đặc biệt nhấn mạnh với cô rằng anh hoàn toàn không có tình cảm gì với cô cả.
Hạ Thược không nhịn được mà chọc chọc vào gối của người đàn ông: “Không phải là anh không có ý đó sao? Đáng lẽ phải để anh nhịn thêm nửa năm nữa mới đúng.”
Nhưng mà nghĩ lại nếu để người đàn ông này nhịn được nửa năm thì cô cũng sẽ phải nhịn nửa năm, thế là cô rút tay lại lấy quần lót và tất mới rồi đặt bên gối cho anh.
Sau khi làm cho cả hai xong cô lại lấy một tờ đại đoàn kết ra bỏ vào trong phong bì để đưa cho Trần Ký Bắc làm tiền mừng tuổi.
Khi Trần Ký Bắc bước vào thì Hạ Thược đã tắm rửa sạch sẽ, tóc xõa ra, đang chuẩn bị cởi quần áo leo lên giường đất.
Một sợi tóc đen mềm mại trượt qua môi cô, phần còn lại dọc theo đường cong mà xõa xuống, khiến làn da của cô càng trắng giống như tuyết.
Trần Ký Bắc đi tới, vén tóc cô lên hôn lên cổ cô: “Muốn ngủ không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT