Chỉ là Quảng Châu quá xa Đông Bắc, Giang Thành lại không phải đầu mối giao thông như Thẩm Dương nên trong cửa hàng không có kẹo trái cây để bán.
Hạ Thược mỉm cười cảm ơn đối phương, cư xử lịch sự, hào phóng, nhìn thấy đồ lạ cũng không hề ngạc nhiên mừng rỡ mà cũng không có dáng vẻ được thương mà sợ.
Biểu hiện này cho thấy một là cô có xuất thân tốt, đã gặp nhiều đồ mới nên cũng không thấy hiếm lạ gì. Hai là nội tâm cô kiên định và không bị lay động bởi những thứ bên ngoài này. Mặc kệ là loại nào thì cô không hề yếu đuối như vẻ ngoài dịu dàng trẻ trung của mình.
Trưởng khoa Thạch mỉm cười nhìn Hạ Thược, ánh mắt mất đi vẻ đàn ông nhìn đàn bà mà đã gần giống như khi nhìn những người khác.
Hạ Thược niết viên kẹo trái cây, trong lòng cô cũng đã hiểu rõ đại khái về con người của trưởng khoa Thạch này.
Quả nhiên để vào được bộ phận cung ứng thì phải dựa vào mối quan hệ nhưng để có thể trở thành trưởng khoa thì bản thân cũng phải có vài phần bản lĩnh.
Nhìn thái độ của ông ta đối với mỗi người là có thể biết. Đối với Lão La thì ông ta vừa kính trọng vừa lễ phép, kính trọng vì ông là thầy của xưởng và lễ phép vì ông là người kiểm tra chất lượng những nguyên liệu này. Chỉ cần một câu nói của Lão La là có thể phán ông ta mua đồ không hợp tiêu chuẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT