Có lẽ hiếm khi được nghe một lời khen thẳng thắn như vậy. Người đàn ông mím môi nói: “Ừm.”
Một lúc sau, anh lại cúi đầu chạm nhẹ vào môi cô, nhìn thẳng vào cô bằng đôi mắt đen láy như thể đang âm thầm đáp lại sự an ủi, động viên của cô.
Người đàn ông này tuy cứng miệng nhưng đôi khi những hành động nhỏ của anh cũng rất dễ thương.
Hạ Thược giơ chân móc vào đầu gối anh, hai mắt ngấn nước cong cong nói: “Tuy thùng chúng ta cũng làm được rồi nhưng cũng không thể đi đến đơn vị khác tự đề cử mình đúng không? Làm như thế thì có vẻ là quá chủ động rồi mà mình tự tiến cử mình thì cũng chưa chắc là người ta sẽ tin tưởng."
Nếu Trần Ký Bắc chỉ muốn đổi nghề thì ngay từ đầu khi bị chèn ép là anh đã có thể tìm Lục Trạch Đồng đổi giúp anh.
Nhưng anh là người kiêu hãnh, không bao giờ làm phiền Lục Trạch Đồng. Nếu muốn ra đi thì anh phải dựa vào năng lực của chính mình.
Hạ Thược là vợ của anh, cô không chỉ mong anh rời đi bằng bản lĩnh của mình mà còn mong anh đi một cách vinh quang: “Tốt nhất là để người ta chủ động đến xưởng mời anh đi, để những người đã từng ức hiếp anh, xem thường anh đều có thấy rõ là anh có rất nhiều người cần cho nên không thèm ở lại đây đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT