Mã Tứ Toàn không còn hoảng sợ, tổn thương hay thậm chí đau lòng như khi bị Hạ Thược và Trần Ký Bắc gặp phải nữa, ông ta nhặt hai cái bánh bột ngô bỏ vào hộp cơm với vẻ mặt như thường: “Nếu mày không muốn ăn cơm thì trưa này mày đừng ăn nữa."
Mã Tiểu Bảo muốn đập thêm lần nữa nhưng Mã Tứ Toàn đã lấy hết đồ trên xe đẩy rồi đi vào phòng.
Bây giờ trên xe chỉ còn lại tấm ván và Mã Tiểu Bảo, hắn ta ngồi trên xe thở hổn hển như con thú bị nhốt trong lòng.
Một lúc sau, Mã Tứ Toàn lại bước ra nói: “Đức Trụ, cậu giúp tôi chút đi.” Hai người bế Mã Tiểu Bảo, một người bên trái một người bên phải đi vào phòng.
Một tay Mã Tiểu Bảo không quá linh hoạt mà chân cũng không thể dùng được nên cứ như thế bị đưa thẳng lên giường.
Mã Tứ Toàn ném người ở đó xong cũng mặc kệ hắn ta: “Nếu thấy mất mặt thì tự nghĩ cách mà đứng lên đi ra ngoài đi. Đừng có suốt ngày như con chó chết phải có người nâng mày lên."
Ông ta đã hỏi thầy thuốc, Mã Tiểu Bảo bị thương đã 5 tháng, dù tay không hồi phục tốt nhưng chắc chắn có thể đi đứng bình thường. Là Mã Tiểu Bảo không hợp tác điều trị cùng tập luyện cho nên mới không thể đi lại được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT