Nói xong cô ta đánh giá từ trên xuống dưới với ánh mắt chán ghét: “Cũng đã chuyển chính rồi mà ngoài cái áo len ra chẳng có thứ gì tử tế cả. Mà thôi cũng đúng, mới chuyển chính thì mức lương cũng chỉ tầm 30 mà thôi, sao có thể mua được cái khăn quàng cổ như tôi được chứ."
Lý Lai Đệ sờ sờ cái khăn quàng cổ, vẻ mặt không kiềm được sự đắc ý.
Thành thật mà nói, mặc dù bây giờ trời có sương nhưng quàng cái khăn lụa mỏng thì được chứ quàng cái loại lông dê như thế thì thực sự là hơi sớm.
Hạ Thược nhìn cái trán đẫm mồ hôi của Lý Lai Đệ, không nói gì.
Lý Lai Đệ lại vén ống quần lên cho cô xem đôi giày cao gót của cô ta: “Giày này cô chưa từng thấy phải không? Đây là kiểu dáng mới từ miền nam ra, đừng nói là Giang Thành mà ngay cả tỉnh thành cũng không có bán đâu. Hôm nay cô may mắn, cho cô mở rộng tầm mắt đó.”
Nói đến giày cao gót thì thứ này không thoải mái chút nào, những kiểu giày từ những năm 1960 lại càng khó chịu hơn.
Trước khi kết hôn Hạ Thược đi mua giày và cũng đã thử qua một đôi, từ đó cô liền liệt nó vào danh sách đen cả đời này. Hơn nữa mặc dù Giang Thành là thành phố nhưng chỉ có đường chính là đường nhựa còn những con đường khác đều là đường đất. Mang giày cao gót thế này thì quả thật là một cực hình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play