Thím Hà đã chuẩn bị tinh thần, cố ý tìm về phía những người trẻ tuổi cao lớn đằng kia: “Người mặc vải xám đằng kia à? Sao trông hơi gù vậy? Không phải… Thế thì anh chàng tóc húi cua nhỏ đằng kia sao, thím thấy cậu ta không thấp, có lẽ là 1,8 mét…”
Khi thấy được cháu Tôn Thanh thật thì bà ấy ít nói hơn hẳn, mà giơ tay kéo Hạ Thược đi: “Là người đó phải không?”
Xuyên Tử mặc một bộ đồ xanh lam chỉnh tề, lưng thẳng, nụ cười trong sáng, cử chỉ hào phóng đang nói chuyện với đồng nghiệp.
Thấy Hạ Thược gật đầu, thím Hà nói: “Trông rất sáng sủa đấy.” Bà ấy cầm hai cây bắp cải vừa mua gần đó đi tới, sau đó đụng phải Xuyên Tử “Ôi chao” một tiếng rồi ngồi dưới đất.
Đừng nói Xuyên Tử và đồng nghiệp, mà ngay cả Hạ Thược cũng có chút kinh ngạc.
Vừa rồi thím Hà ra tiệm rau gần đó mua bắp cải thì Hạ Thược còn thắc mắc, không phải trong nhà đã tích trữ rau rồi sao mà còn mua vậy?
Thím Hà chỉ cười nói: “Cái này rất có ích với thím, cháu sẽ sớm biết thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT