Cho dù bọn họ có làm ngay lập tức thì cũng phải đến chiều hoặc mai mới có thể giao hàng, khi ấy chắc chắn sẽ có nhiều người biết họ đang học theo Giang Thành.
Nhưng nếu họ không làm theo thì chờ khi Giang Thành giao lô hàng thứ hai, thứ ba thì bọn họ không những bị tát vào mặt mà còn mất đi một phần thị trường.
Lão La cũng biết bọn họ nhất định sẽ làm theo, cho nên vừa gửi là gửi 600 cân trong một lần. Thứ nhất là hoàn trả gấp ba, để trả thù cho việc bánh cuộn và bánh quai chèo trước đó, thứ hai, bán hết 600 cân cùng một lúc thì cũng đủ để xưởng thực phẩm huyện Hồng Hương đau thịt rồi.
Buổi sáng, ông đến cửa hàng hỏi thăm thì thấy hàng mới bán chạy hơn cả hàng trước đó nữa nên suốt cả ngày lúc nào cũng treo nụ cười trên môi.
Lúc nhìn thấy Hạ Thược, ông cụ còn không nhịn được nhỏ giọng nói với Hạ Thược: “Chắc chắn là cái đám người ở huyện Hồng Hương tức chết rồi.”
Hạ Thược cười: “Bọn họ không thò cái mặt ra khiêu khích thì chúng ta cũng sẽ không đánh bọn họ.”
“Nói có lý.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT