"Tâm trạng thím Hà không tốt sao?” Hạ Thược có chút kinh ngạc.
"Còn không phải là vì chuyện của Vân Anh sao." Hà Nhị Lập nói: “Tên Đới Trường Khánh kia đi tù rồi. Mà hàng xóm nhà tôi nghe được liền giới thiệu cho con bé một người khác. Mẹ tôi vừa đi xem, 28 tuổi, lớn hơn Vân Anh chín tuổi mà còn là một thằng siêu lười biếng. Nhà xây đến nỗi không có chỗ để chân, quần lót và tất đều vứt trên giường. Chăn ga gối đệm không biết đã mấy năm không giặt, chời ơi nó đen sì bóng lưỡng.”
Khách tới nhà mà còn ném đồ lót và tất ở trên giường. Thật sự là quá lôi thôi rồi.
Hạ Thược nhanh chóng cắt cật heo ra làm mười rồi hỏi Hà Nhị Lập: “Trong nhà chỉ có một mình anh ta sao?”
“Đúng vậy, mấy năm trước có đợt thuê công nhân nên cũng làm thợ xây giống cha tôi.”
Thợ xây, tức là thuộc đội xây dựng, không được coi là nghề chính thức, có việc thì làm không có việc thì về nhà nghỉ. Những người thợ giỏi như chú Hà thì có thể kiếm được nhiều hơn, công nhân nhỏ hay lười biếng một chút thì khó mà nói.
Hà Vân Anh có công việc chính thức, giới thiệu một người như vậy quả thực là kinh tởm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT