Thực ra có rất nhiều món có thể làm được, nhưng thứ nhất là thiếu nguyên liệu, thứ hai là Hạ Thược mới vào xưởng thực phẩm nên không thể biểu hiện là mình hiểu biết quá nhiều. Đặc biệt là thứ cô biết nhiều nhất là bánh kem phương tây, nhưng cái này làm gì có cô gái nhà quê nào mà học được? Như thế thì sẽ làm cho người khác nghi ngờ.
Nhìn thấy mấy trưởng ban rời đi, một thành viên bình thường trong ban như cô cũng không nói gì mà đi theo.
Mấy ban hôm qua còn làm việc đến khí thế ngất trời nhưng hôm nay đã không còn nhiệt tình nữa, nhất là ban bánh máng do trưởng ban Ngô phụ trách.
Lão La thấy vậy lại đi đến chỗ nhân viên bán hàng: “Cậu vẫn nên đến huyện Hồng Hương một chuyến xem họ bán bao nhiêu bánh quai chèo, bán khi nào. Tốt nhất là đến xem hết những huyện thành và thị trấn mà bọn họ phụ trách luôn đi."
Nghĩ đi nghĩ lại thì chuyện này quá trùng hợp, Lão La luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Nhân viên bán hàng cũng cảm thấy có gì đó không ổn: “Được rồi, ngày mai tôi sẽ đi đến huyện Hồng Hương.”
Làm nhân viên bán hàng thì sẽ được hưởng hoa hồng, mặc dù xưởng của họ luôn bán hàng trong thành phố và hoa hồng họ đưa ra không nhiều nhưng không thể cứ để người ta cướp đi như thế được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT