Không chỉ phân xưởng bánh ngọt mà ngay cả phân xưởng nước tương bên cạnh cũng có người ghé đầu nhìn qua.
Mấy tháng qua Trần Ký Bắc đã gây chú ý không nhỏ, ở độ tuổi trẻ như vậy mà anh đã có thể so sánh với người thầy lâu năm như Mã Tứ Toàn, sự việc bị trừ lương vì đánh nhau cũng đã được chứng minh là do bênh vực kẻ yếu. Lúc ấy không biết bao nhiêu người đã hối hận đứt ruột, chỉ hận trước kia đã không giới thiệu con gái nhà mình cho anh sớm hơn.
Bây giờ thì mới có bốn tháng mà cô vợ nhỏ yếu đuối hiền lành kia của anh đã được chuyển chính rồi sao?
Giữa lúc ai nấy cũng đang bối rối, Trương Thục Chân là người đầu tiên phản ứng lại và cho Hạ Thược một cái ôm nữa: “Chúc mừng!”
Chị Quách cũng nở nụ cười: “Bây giờ đã chuyển chính rồi đấy không phải sao? Vẫn là em có tiền đồ, còn tốt hơn cả chậu và khăn gì gì đó nhiều lắm.”
“Chúc mừng, từ giờ về sau đã là công nhân chính thức rồi.”
Anh Vương ngồi ở khu công nhân nam, nơi đó cách xa các công nhân nữ nhưng cũng đứng lên chúc mừng Hạ Thược. Ngưu Lượng càng khoa trương hơn, rõ ràng anh ta lớn tuổi hơn Hạ Thược mà lại nhất quyết gọi Hạ Thược là chị Hạ: “Sau này nhất định phải chiếu cố tôi nhiều hơn một chút đấy nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play