“Nếu không phải là thằng bé có nhân phẩm như vậy thì anh chị dâu của chị cũng không nghĩ tới việc tìm vợ trong thành phố cho nó đâu.” Tôn Thanh thở dài, quay người đi vào nhà lấy đồ ra: “Nhà nó gửi cho nó mà nó lại gửi hết đến đây cho chị, nói là để cảm ơn chị đã giúp đỡ. Chị nào có giúp đỡ cái gì đâu chứ? Cùng lắm là khuyên mẹ nó vài câu, chiếm lợi của nó nhiều như thế này thì chị cũng ngại.”
Bên trong túi giấy có nấm khô và một túi nấm đen lớn.
Tôn Thanh đưa nấm cho Hạ Thược: “Lúc đầu cũng là em đã khuyên giúp, bây giờ em về cũng đúng lúc chia cho em một nửa."
Sao Hạ Thược có thể không biết xấu hổ mà lấy chứ: “Cái này là của cháu chị hiếu kính chị, chị cho em làm cái gì? Hơn nữa, em còn có việc muốn nhờ chị giúp đỡ đấy.”
Cô vừa nói có chuyện nhờ giúp đỡ nên Tôn Thanh không tranh với cô nữa mà nói: “Có chuyện gì em cứ nói đi."
“Chờ một chút.” Đồ là do Trần Ký Bắc xách, Hạ Thược trở vào nhà lấy len ra: “Chị biết đan áo len không?”
Len thời kỳ này hoàn toàn là len nguyên chất, không hề có tạp chất, sờ lên rất mềm mại ngay cả khi lấy diêm đốt cũng sẽ không cháy. Hạ Thược mua màu xanh đen cho Trần Ký Bắc và màu vàng tơ cho mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT