Hạ Thược nhìn chú chó con mới cai sữa kia hồi lâu rồi so sánh với Đại Mao to hùng oai vệ của ngày hôm qua: “Mày hung dữ lên, hung dữ lên một cái cho tao xem nào.”
Con chó đất nhỏ nghiêng đầu nói: “Ẩu!”
Cái tiếng kêu non nớt này, đôi mắt ươn ướt, còn có hàm răng sữa không lớn hơn bằng hạt gạo…
Có thể dọa người đến gây chuyện sao? Chẳng lẽ muốn dùng chiêu đáng yêu chết bọn họ hả?
“Thấy nó nhỏ vậy chớ mấy tháng nữa có thể giữ nhà rồi đấy.” Ông cụ từ phòng bảo vệ đi ra, trên tay cầm một chậu đựng thức ăn cho chó: “Chó lớn khó nuôi lắm. Phải nuôi cái loại từ nhỏ nuôi đến lớn thì mới là biết giữ nhà nhất.”
Ngày nay trong thành phố không có nhiều người nuôi chó, việc nuôi dạy chó trưởng thành quả thật rất khó khăn.
Tuy nhiên, nhà họ Hà lại có họ hàng ở gần vùng nông thôn. Khi Hà Nhị Lập về đến nhà vừa nói một tiếng liền mượn một con rồi kéo sợi dây xích lớn buộc ở ngoài sân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT