Nói cái gì mà đối xử với cô ấy tốt như vậy, sau này cô ấy biết đi đâu mà tìm được cơ chứ?
Còn cái gì mà anh trai của cô đã đánh người ta thành như vậy rồi, nhưng sau khi vết thương bình phục còn quay lại tìm cô, như thế thì chẳng phải là đủ thương cô rồi hay sao…
Cả đám quay về giúp Hà Vân Anh xin nghỉ phép rồi bảo cô ấy phải khóc cho rưng rưng nước mắt, còn phải đỏ giống như là mắt thỏ rồi tiến vào cục cảnh sát, khiến cho hiệu ứng trở nên chân thực hơn.
Tất nhiên để làm nổi bật lên sự yếu đuối đáng thương của Hà Vân Anh nên hai người đàn ông trưởng thành Hà Nhị Lập và Trần Ký Bắc đã không vào.
Trước khi vào, Hà Vân Anh trịnh trọng cảm ơn Trần Ký Bắc và Hạ Thược: “Cảm ơn anh Trần, cảm ơn chị dâu.”
Không hiểu sao khi nghe đến từ anh Trần, Trần Ký Bắc lại nghĩ tới Hạ Thược gọi anh Bảo Sinh, anh Vương.
Anh quay sang nhìn Hà Nhị Lập hỏi: “Không phải trước kia em gái của cậu gọi tôi là anh Ký Bắc sao? Tại sao bây giờ lại không gọi nữa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT