Phá xong vụ án giết người liên hoàn của Tề Đại Lang, Chu Kỳ lại rảnh rỗi.
Lúc nhàn hạ rất muốn mặc sức mua sắm, nhưng tính toán tiền trong tay thì chỉ biết từ bỏ. Vậy thì đành phải mời Tạ Thiếu Khanh cùng Thôi Dập đi Phong Ngư Lâu ăn cơm, vẫn đủ tiền mời bọn họ ăn một bữa cơm.
Tạ Thiếu Khanh này, không chỉ có chút phong tao ngầm, còn có điểm xấu xa. Lần trước khi  mình tặng hắn —— không đúng, tặng Đường bá hai chậu mẫu đơn quý hiếm, hắn biết chính mình không còn bao nhiêu tiền, vậy mà vẫn cố tình chèn ép, nhắc lại việc mời khách, nói cái gì mà “Ngôn tất tin, hành tất quả” (*) của người quân tử không quân tử gì đó.
(*) Trích luận ngữ, có nghĩa là là nói phải đáng tin, hành động phải kiên quyết
Chu Kỳ cảm thấy, hành vi “không quân tử” là dùng để đặt lên những vấn đề đại sự, còn nói về mấy việc vặt vãnh mỏng như lưỡi dao, chẳng hạn như loại sự tình mời người khác ăn cơm này, vẫn là không cần quân tử lắm cũng được.
Chu Kỳ lại leo lên đầu tường, vừa nghe Tạ Thiếu Khanh thổi tiêu, vừa nghĩ chuyện mời hắn ăn cơm.
Chu Kỳ ngồi ở đầu tường, hơi vươn vai, sụp eo, hai tay bám trên tường, hai cái đùi lắc lư, lại còn đá qua đá lại, từ đầu kẽ tóc đến tận gót chân đều thể hiện phong thái gọi là “Ngồi không ra ngồi”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play