Tết Thượng Tị trôi qua rất là an ổn, so với năm trước đều rất yên bình, không có dẫm đạp, không có trộm cướp, thậm chí không có một án mất tích nào, những người vẫn thường bận bịu trước tết sau lễ như Thôi Dập, Chu Kỳ nhàn hạ uống trà.
Chu Kỳ lười nhác vươn vai, cười nói: “Thật tốt quá, có phải chúng ta đã tiến tới rất gần với thế giới đại đồng (*) tối ngủ không cần đóng cửa, rơi đồ không sợ bị mất?”
(*) Đại đồng là một tư tưởng thời cổ đại của Trung Quốc, nói đến một thế giới lý tưởng tốt đẹp, mọi người chung sống hòa bình, không có xung đột, không phạm pháp, giống như tư tưởng Utopia của phương Tây
Thôi Dập cười nói: “Nếu quả nhiên đến được thế giới đại đồng, ta thì không nói, ngươi cùng lão Tạ vốn chuyên quản các loại sự việc vi phạm pháp lệnh đều phải đi uống gió Tây Bắc mất.”
Chu Kỳ cười hắc hắc: “Với tài hoa của Tạ Thiếu Khanh, đến lúc đó khẳng định còn cảm khái: ‘Gió Tây Bắc, hương vị thật tươi mát! ” Nửa câu sau còn hạ giọng, khẩu khí nhàn nhạt, nói xong khóe miệng nhướng lên một chút.
Thôi Dập cười ha ha: “Giống! Thật sự rất giống!”
“Cho nên ngươi thật ra cũng không cần lo lắng cho ta, dựa vào bản lĩnh học được, đến lúc đó ta có thể đi diễn kịch, hoặc chơi đao múa kiếm, biểu diễn các thể loại dùng ngực đập đá cũng được?” Chu Kỳ vẻ mặt đắc ý, có kỹ năng thì không sợ bị đói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play