Ra khỏi phường Bình Khang, Thôi Dập thở dài: “Uổng công chạy đôn chạy đáo, vẫn không biết nguyên nhân Sở Đoan vì sao mà chết. Sở Đoan thật là xui xẻo, chết một cách không thể diện, nguyên nhân chết cũng không minh bạch, lại còn chết trước kỳ thi. Nếu mọi sự tốt lành, giờ này còn đang khảo thí, lại thêm vài ngày chưa chừng thật có thể trở thành Thám Hoa cưỡi ngựa bên Khúc Giang, đề danh trên tháp Nhạn.”
Chu Kỳ cũng nhíu mày, nhìn Tạ Dung: “Thật phải mổ thi?”
Tạ Dung gật đầu: “Thử một lần đi.”
Nhưng mổ thi người chết cần phải có người nhà ký tên lên công văn, sau đó trình Vương tự khanh phê duyệt.
Sở Đoan được địa phương tiến cử, người nhà không ở kinh thành, Phan biệt giá là quan viên Kiến Châu tới kinh, phụ trách công việc tiến cử, cần phải có hắn ký thay. Nhưng hôm nay là ngày Lễ Bộ khảo thí, vị Phan biệt giá kia theo lệ phải đi theo nhóm sĩ tử cùng đến Lễ Bộ, thi xong lại dẫn các sĩ tử về, cho nên lúc này chỉ sợ không ở hành quán.
Hơn nữa hôm nay hoàng đế cũng sẽ theo lệ thường triệu tập các bộ tư chủ quan ở Tử Thần Điện để hội nghị về khoa cử này, cùng nhau coi trọng việc tuyển chọn nhân tài, cho nên Vương tự khanh cũng không có ở Đại Lý Tự.
Thôi Dập hỏi: “Lão ông đồng ý mổ thi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play