Đến chính ngọ (12h trưa), nha sai đem sân nhà Trương Ngũ bào hết một lượt từ trong phòng đến ngoài sân, cũng không có phát hiện thêm thi cốt.
Tạ Dung, Thôi Dập, Chu Kỳ cũng đi hỏi thăm các gia đình ven mấy hẻm nhỏ xung quanh trục đường chính nam bắc trong phường, có một hộ gia đình họ Phôi đã gặp qua Thường Ngọc Nương một mình đứng xem đèn trên đường, một phụ nhân khác họ Bàng thì nói ở đầu hẻm từng gặp qua một chiếc xe ngựa đen, lại không chú ý ai là người đánh xe.
Đoàn xe chuyên môn vận chuyển hài cốt của Kinh triệu Đã tới, mấy người liền đem nghi phạm Trương Ngũ, hai bộ xương cốt và tủ quần áo nữ tử đều mang về Kinh Triệu Phủ.
Trịnh Phủ Doãn vẻ mặt đen đủi, mới đầu tháng giêng, liền đào ra hai bộ hài cốt, năm nay xem ra là không dễ qua. Trịnh Phủ Doãn lại cảm thấy có điểm oan ức, hung án này không biết là đã xảy từ bao nhiêu năm trước, đụng phải thời của vị phủ doãn nào, hiện giờ lại rơi trúng trên đầu mình, thật là…… Trịnh Phủ Doãn đột nhiên nhớ tới Chu Kỳ từng nói “Mèo ăn thịt, chó bị đánh”, lời này tuy thô lỗ chút nhưng cũng thật là đúng.
Lại gây chuyện ngay Tết Thượng Nguyên! Trịnh Phủ Doãn nhìn xe hài cốt, than thở với Tạ Dung: “Hàng năm tết Thượng Nguyên gặp chuyện không may, mỗ thật sự muốn tấu lên thánh nhân, thỉnh cầu ngừng ba ngày không cấm đêm này.”
Chu Kỳ cùng Thôi Dập ở phía sau nháy mắt lẫn nhau, lão Trịnh lại cần người bắc thang……
Tạ Dung lại thần sắc nghiêm túc nói: “Ba ngày tết Thượng nguyên đi ngắm đèn là tập tục lâu dài trong dân gian từ xưa tới nay, miễn cấm đêm là biểu thị kinh đô triều ta rất có đức độ, tuy Trịnh công đang suy nghĩ cho sự ổn định của kinh thành, an nguy của bá tánh nhưng tấu biểu này chỉ sợ khó phê.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play