Người của Tạ gia đối với hai vị khách không mời mà đến thường xuất hiện để cọ ăn cọ uống này cũng tập mãi thành thói quen. Tạ Dung mặc áo choàng dài ở nhà, chân mang đôi dày nỉ không biết làm từ da lông của con gì, trong tay cầm một quyển sách đứng ở cửa phòng mỉm cười nghênh đón bọn họ, mèo béo Phỉ Phỉ đang ngồi xổm bên cạnh.
La Khải và Hoắc Anh đang luyện quyền ở viện trong, thấy Thôi Dập, Chu Kỳ liền cười tươi hành lễ.
Đường bá đi ra từ đông sương phòng, cười nói: “Vừa lúc hôm nay mua được một con cá bột to chừng ba bốn thước, lại có mẻ thịt dê mới, phải làm một nồi cá dương tiên mới được.”
Chu Kỳ cùng Thôi Dập đối với loại hành vi ăn không uống không này không có nửa điểm ngượng ngùng, Chu Kỳ nhếch miệng cười nói: “Như thế rất tốt, như thế rất tốt.” Thôi Dập lại yêu cầu, “Nếu có cải ngồng, Đường bá cho nhiều chút, ta thích nhất ăn với cá dương tiên.” Thật sự là xem như đang ở nhà.
Đường bá liên thanh nói “Có”, lại nói với Chu Kỳ, “Hồi trưa ta có dùng táo đỏ và sữa bò làm chút bánh táo, Chu tướng quân nhất định sẽ thích.”
Chu Kỳ gật đầu nói tốt, trong lòng lại đột nhiên cảm thấy từ khi vào Tạ gia, chính mình giống như tên háo sắc thấy mỹ nhân là chỉ biết gật đầu ngây ngô.
Chu Kỳ lại cảm thấy, nhà này đại khái có một người rưỡi không quá hoan nghênh mình, một người là Tạ Thiếu Khanh còn rưỡi người là con mèo kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play