Từ nhà của Tống bà tử đi ra, Chu Kỳ cùng Trần Tiểu Lục thuận tiện đi Am Tịnh Minh ở Phường Thường An.
Am này có một cái sân nho nhỏ, không cây không cỏ, ba gian chính phòng, hai gian sương phòng. Chính đường thờ phụng Bồ Tát, lớp sơn trên người Bồ Tát đã rớt đến loang lổ, được một khối vải đỏ che lấp lại. Trên mặt đất là ba cái đệm hương bồ cũ nát, một hòm công đức nhỏ bằng gỗ. Chu Kỳ tùy tay ném một ít tiền vào rương gỗ.
Lạ mơ hồ đi tới thiên điện, hai bên thiên điện một bên thờ Thần Tài, một bên thờ Đạo Tổ, cũng đều là một bộ dáng nghèo túng, Chu Kỳ gật gật đầu, ba vị thần tiên cùng chung sống một am, cũng không sợ tịch mịch, vừa lúc tiện đánh bài.
Lại vòng ra hậu viện, Chu Kỳ và Trần Tiểu Lục mới tìm được lão ni cô đang sửa ổ gà dưới tàng cây.
“A? Nguyên chính cái gì?” Lão ni cô nghiêng lỗ tai lớn tiếng hỏi.
Chu Kỳ bất đắc dĩ mà cười nói: “Không có việc gì, ta nói ổ gà này ngài làm đẹp quá.”
“Ổ gà lót cỏ? Đúng vậy, phải lót cỏ vào……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play