Sau khi ăn được một bữa cơm no rượu say ở nhà Tạ Thiếu Khanh, mùng một là đại triều hội, không có chuyện cho bọn người Chu Kỳ, từ mùng hai đến mùng bốn, trong cung ngoài cung đều đi chúc tết, ngày ngày uống rượu cũng nhanh chóng đi qua.
Đến ngày mùng năm, kết thúc lễ tết, Kinh Triệu Phủ, Kim Ngô Vệ cũng như Hợi Chi phụ trách “Dân ý” liền bắt đầu bận rộn —— ba đêm tết Thượng Nguyên, sĩ thứ nam nữ ra cửa ngắm trăng xem đèn, rất náo nhiệt phồn hoa, lại cũng cực kỳ dễ dàng xảy ra chuyện, hoả hoạn, dẫm đạp, gian dâm, cướp bóc……
Ngày mười bốn vừa đến giờ Dậu, trời còn chưa tối hết, trên đường đã có người xem đèn, Chu Kỳ cũng mang theo người tuần tra xong các phường ở Đông Bắc. Không giống với ngày xưa, hôm nay Chu Kỳ mặc áo giáp lụa, thân khoác áo khoác, bên hông vác đao, lông mày thật dài, đôi mắt không có ý cười, nhìn hơi có chút sát khí.
Thôi Dập từ phía tây An Phúc Môn đi tới, đúng lúc gặp Chu Kỳ ở trước Chu Tước Môn.
Thấy hắn, cỗ sát khí của Chu Kỳ đều không còn, “Trịnh Phủ Doãn tự mình canh gác ở An Phúc Môn?”
An Phúc Môn có lễ múa đạp ca cực kỳ long trọng, có khi hoàng đế cũng sẽ ra tới xem náo nhiệt, cùng “Vạn dân nhảy múa”, cho nên ở An Phúc Môn dù là Kim Ngô Vệ hay là Kinh Triệu Phủ, đều an bài không ít người, Trịnh Phủ Doãn và Kim Ngô Vệ Ngô đại tướng quân đều tự mình tọa trấn ở đó.
Tất nhiên Càn Chi Vệ cũng có người, Hợi Chi cũng ý tứ mà an bài hai người, còn lại bị Chu Kỳ rải đi chỗ khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT