Làm xong hết tất thảy, Thời Thần vỗ ót: “Aiz, sao tôi ngốc thế! Từ Lâm Thanh cậu đợi tôi chút nhớ, tôi đi xin cái túi khác phân cho cậu nửa chỗ tráng miệng này.”
Từ Lâm Thanh người ta đã hào phóng mời mình đi ăn rồi, cô không ăn hết mà còn đóng gói tất cả mang đi thế nào cũng thấy hơi quá đáng quá.
Từ Lâm Thanh sửng sốt, vừa tức vừa buồn cười.
Mạch não của cô gái luôn là một cảnh giới mới khiến anh khiếp sợ, vội vàng ngăn Thời Thần lại: “Đừng đừng, cậu cứ cầm hết mấy món tráng miệng này đi.”
“Thật sao?” Thời Thần vui mừng lại có chút ngượng ngùng, “Thế thì ngại quá…”
Từ Lâm Thanh càng thêm buồn cười: “Thật đấy, tôi không thích ăn mấy thứ đồ ngọt này, cậu mang về đi. Hơn nữa, nếu tôi muốn ăn thì nhà ăn gần như vậy, tôi đến mua lúc nào chả được?”
Ấy, có lý nhỉ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play