Hôm nay Từ Lâm Thanh có mang socola không? Cô có thể được nếm thử loại socola mới không?
Thời Thần vui vẻ cảm ơn Từ Lâm Thanh, vô cùng hài lòng: “Đúng là chỉ có thức ăn ngon mới có thể chữa lành bệnh của người.”
“Dựa theo điều kiện của cậu,” Từ Lâm Thanh liếc nhìn Thời Thần cả người là đồ xa xỉ, “Không giống người sẽ nói ra những lời như vậy với đồ ăn trong nhà ăn đâu chứ?”
Thời Thần xua tay: “Cậu không hiểu đâu, đồ ăn đắt tiền đương nhiên có ưu điểm của đồ ăn đắt tiền, nhưng món ăn thường ngày ở căng tin này mới là món để người ta sinh ra cảm giác thỏa mãn nhất. Chẳng hạn như tôi mua được chiếc bánh sầu riêng giòn ngon như vậy với giá rất rẻ thì sẽ có một loại hạnh phúc do mình kiếm được!”
Cô gái hình như thực sự đã bị thức ăn lấy lòng, thời điểm nói chuyện, đôi mắt của cô trong suốt sáng lên, giọng điệu cũng đầy sự nhẹ nhàng.
Từ Lâm Thanh hơi loạn nhịp, sau đó dời tầm mắt, đưa một đũa rau xanh cùng cơm vào miệng, ậm ờ: “Thật ra khá dễ nuôi đó chứ.”
Thời Thần mơ hồ nghe thấy gì đó, đang định hỏi rõ ràng thì bị một giọng nam cắt ngang: “Từ Lâm Thanh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT