Bên kia, Diệp Vi Vi cảm giác được ánh mắt của Diệp Vân Linh, cô ta nghiêng đầu nhìn Diệp Vân Linh một cái sau đó thu hồi ánh mắt lại rất nhanh.
Diệp Vi Vi đứng yên tại chỗ, hai tay đặt ở hai bên người nắm chặt lại. Lúc trước để Diệp Vân Linh đoạt nổi bật nhưng lần này đến lượt cô ta.
Trước khi tới đây, cô ta biết nội dung ghi hình có liên quan đến khu rừng mưa nhiệt đới cho nên cô ta đã đọc không ít kiến thức về rừng mưa nhiệt đới trước.
Khi các mẹ khác còn đang do dự không biết lấy thứ gì thì Diệp Vi Vi nói: “Tôi muốn nước, đồ ăn và thuốc đuổi muỗi.”
Tưởng Mỹ Hàm ở bên cạnh vốn muốn chọn ‘kem chống nắng, nước và thuốc đuổi muỗi’ nghe thấy cô ta chọn cái này thì hỏi: “Tại sao còn cần thức ăn vậy? Chẳng lẽ không phải chống nắng quan trọng hơn sao?”
Diệp Vi Vi nói: “Khắp nơi trong rừng mưa đều có lá cây che mặt trời, trước khi chúng ta xuất phát cũng thoa một lần rồi nên thật sự cũng không phơi nắng nhiều lắm. Nhưng nước và đồ ăn rất quan trọng, vừa rồi tôi nhìn bản đồ kia một chút. Tuy rằng đường kính quãng đường nhìn chỉ có 5 km nhưng vấn đề đây là rừng mưa nhiệt đới nên chắc chắn không thể giống như đường kín được. Hơn nữa mặt đường cũng không dễ đi, chúng ta còn dẫn con theo nên thể lực sẽ tiêu hao nhanh hơn nhiều. Làm không tốt thì phải đi cả ngày, cho dù chúng ta chịu đựng được nhưng còn bọn trẻ thì sao? Cho nên tôi cảm thấy nước và đồ ăn vẫn là ưu tiên hàng đầu.”
Tưởng Mỹ Hàm suy nghĩ, cô ta nhanh chóng miệng, đổi thành giống như Diệp Vi Vi nhưng lại bị Diệp Vi Vi ngăn cản: “Mỹ Hàm, cô đừng chọn thuốc đuổi muỗi. Tôi cảm thấy cô có thể chọn một con dao. Tôi có thuốc đuổi muỗi, đến lúc đó chúng ta có thể dùng cùng nhau, chọn một con dao lỡ như gặp phải một số đoạn đường không dễ đi thì có thể chặt nhánh cây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play