Diệp Vi Vi nhìn Diệp Vân Linh đã hòa nhập với mọi người, trong lòng hơi cảm thấy phức tạp, hỗn loạn, không được thoải mái.
Dưới sự dẫn dắt của trưởng thôn Trương Hi Minh, một hàng sáu người đi vào bên trong ruộng bắp.
Mới đầu Diệp Vân Linh cam chịu ý nghĩ cá mặn hái bắp, chỉ cần cô có thể sống đến kết cục và là người đứng cuối cùng. Vậy lần này cô có thể hoàn thành nhiệm vụ cốt truyện.
Cho nên tốc độ bẻ bắp của cô rất chậm, cái này rõ ràng là thái độ đang đục nước béo cò, không tránh được bị cư dân mạng mắng một trận.
Lại bởi vì hai người cô và Diệp Vi Vi đều họ Diệp, còn là mẹ kế trẻ tuổi. Các cư dân mạng rất thích lấy hai người ra để so sánh.
Trương Hi Minh đã quen khi đối mặt với loại tình huống nằm yên này của Diệp Vân Linh, cách tốt nhất chính là mắt không thấy tâm không phiền.
Diệp Vân Linh cảm thấy rất hài lòng đối với cuộc sống cá mặn bây giờ, con người quý ở chỗ là học được cách hưởng thụ. Cho dù là hưởng thụ trong nghịch cảnh cũng được.
Cho đến khi Thư Nhã bắt đầu tấn công địa bàn của cô, trước kia Diệp Vân Linh có ý thức rất mạnh về lãnh địa ở mạt thế nên cô lập tức bắt đầu phản ứng có điều kiện, “Mẹ của Hứa Nặc, tại sao chị còn đoạt địa bàn của em vậy?”
Khi nói chuyện thì động tác trên tay không tự giác mà trở nên nhanh hơn.
Diệp Vân Linh ở bên kia dặn dò hệ thống: 【Thống Tử, tôi phải thi đấu một trận với Thư Nhã. Cậu giúp tôi nhìn chằm chằm một chút, chỉ cần nhóm của chúng tôi không nhiều hơn nhóm của người khác là được.】- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Hệ thống phịch phịch bay múa: 【Ok, tôi sẽ chú ý giúp cô.】
Diệp Vân Linh bắt đầu ra tay thi đấu với Thư Nhã.
Ảnh hậu Thư, người phụ nữ mạnh mẽ cả đời không chịu thua vừa nhìn thấy Diệp Vân Linh bắt đầu làm thì cũng bắt đầu tăng tốc.
Vì vậy mọi người nhìn thấy hai người phụ nữ lướt ngang qua giống như máy thu hoạch.
Trương Hi Minh vừa định duỗi tay hái bắp, tay còn chưa sờ đến thì đã bị Diệp Vân Linh giành trước bẻ đi rồi.
Trương Hi Minh: “……” hắn là một người đàn ông, chuyện này làm sao có thể nhịn được chứ?
Hắn cũng gia nhập cuộc chiến.
Từ trước đến nay Trương Thư Du nổi tiếng là có EQ cao ở giới giải trí, vốn dĩ khi cô làm mấy loại nhiệm vụ này thường sẽ không số giành nổi bật, cũng không để đội sổ là được.
Dù sao cô dựa vào tác phẩm truyền hình để thu hút người hâm mộ, cô tới tham gia chương trình chủ yếu là vì bồi dưỡng tình cảm cùng với con.
Lúc trước trong lúc thi đấu, cô đều ôm loại tâm lý này. Kết quả nhìn thấy mọi người bắt đầu chăm chỉ làm việc vô cớ, vì không để bản thân là một người cuối cùng nên cô bị bắt cũng chăm chỉ làm việc theo.
Diệp Vi Vi nhìn về phía những người bẻ bắp như điên kia, cô ta nhíu mày lại, cũng nhanh chóng bắt đầu tăng tốc độ.
Tưởng Mỹ Hàm vốn vừa mắng Diệp Vân Linh vừa bẻ bắp, trời nắng chang chang lại làm loại chuyện này nên làm cho cả người cô ta cảm thấy rất không thoải mái. Tâm trạng của cô ta thật sự không tốt.
Cô vốn định xem người khác làm như thế nào.
Kết quả ngước mắt thì nhìn thấy được những người này đều cách cô rất xa, năm người bọn họ như người máy thu hoạch bắp. Người làm nhanh nhất là Diệp Vân Linh, tiếp theo là Thư Nhã.
Tưởng Mỹ Hàm: “……” Tình huống này là như thế nào?
Chẳng lẽ kết quả thi đấu này ngoại trừ người thắng có thể được ban tổ chức lấy tên của mình quyên tiền, chẳng lẽ còn có cái khen thưởng gì khác mà cô không biết sao.
Cô có thể không cần khen thưởng nhưng tuyệt đối không thể bị Diệp Vân Linh chèn ép.
Suy nghĩ của cô chính là cách thương địch một vạn hại mình 800*, cô muốn làm cho Diệp Vân Linh thất bại.
(*Thương địch một vạn, hại mình 800: dù đánh thắng được vạn địch, nhưng mình cũng hao tổn 800 người, chênh lệch tổn thất cho cả hai bên.)
Vốn tốc độ làm việc của Tưởng Mỹ Hàm còn xem như không thể bắt bẻ, bây giờ cô bắt đầu nằm yên.
【Các khách mời của mùa này sẽ không thật sự nghĩ tới đây là để đi du lịch đúng không? Ai cũng đều như vậy thế.】
【Nhóm của Diệp Vân Linh có bệnh à? Là có bệnh ung thư lười đúng không? Cầm tiền của ban tổ chức mà có loại thái độ làm việc này à?】
【Trước kia Tưởng Mỹ Hàm vẫn khá tốt, vừa cùng nhóm với Diệp Vân Linh thì biến thành như vậy. Có lẽ chính là gần mực thì đen.】
Hệ thống vẫn hơi không phục với bình luận của mọi người ở trên mạng về Diệp Vân Linh, vì gông cùm xiềng xích của cốt truyện nên chủ nhân không thể cố gắng nên bị mắng thì thôi đi. Tại sao phía Tưởng Mỹ Hàm xảy ra vấn đề cũng muốn trách chủ nhân chứ.
Tuy nhiên nghĩ đến chỉ cần chờ hoàn thành nhiệm vụ cốt truyện này là có thể cởi bỏ gông xiềng thứ nhất là ‘may mắn’, hệ thống lại cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn nhiều.
Nhìn thấy Diệp Vân Linh ở bên kia hái đến muốn bay lên, hệ thống đang muốn tiến lên nhắc nhở một chút thì lúc này nhận được tin tức. Cục quản lý hệ thống bên kia có việc tìm nó.
Hệ thống quyết định về tổng bộ trước, dù sao căn cứ vào biểu hiện vài lần trước thì kế hoạch làm việc của chủ nhân xa hơn nó rất nhiều, không cần lo lắng.
“Thời gian đã kết thúc.” Giọng nói của Trương Hi Minh cắt ngang mọi người đang âm thầm chăm chỉ làm việc.
Mọi người cảm thấy kinh ngạc khi bản thân đã làm việc được hai tiếng đồng mà không hề hay biết.
Sau khi cảm xúc bốc đồng kia trôi qua, mọi người chỉ còn lại mệt mỏi.
Diệp Vân Linh không có hình tượng ngồi ở bên cạnh ruộng lúa, thân thể ngửa ra phía sau, hai tay chống ở trên đồng ruộng phía sau lưng.
Thư Nhã nhìn dáng vẻ thoải mái kia của Diệp Vân Linh, cô cũng học ngồi theo. Tuy nhiên hơi chú trọng hơn một chút so với Diệp Vân Linh, cô lấy từ bên cạnh ra hai cái lá cây bắp lót ở dưới rồi ngồi xuống.
Những người khác thấy vậy thì cũng bắt đầu học theo, dù sao ngay cả Ảnh hậu Thư cũng không để ý đến hình tượng nên bọn họ càng thêm không cần thiết.
Vốn một đám nữ minh tinh ngăn nắp toả sáng trước màn ảnh, bây giờ mỗi người thật sự lười biếng như bác gái nông thôn.
Trương Hi Minh cũng rất muốn làm như vậy, nhưng hắn còn là người dẫn chương trình. Hắn phải tiếp tục tiến hành quá trình tiếp theo.
Hắn đứng trong đống bắp lớn tiếng nói: “Nhóm các mẹ vất vả rồi, bây giờ chúng ta sẽ đếm xem ai là người hái bắp nhiều nhất.”
Diệp Vân Linh lấy ngón trỏ đẩy chiếc mũ ở trên đỉnh đầu lên, nhìn trong sáu đống bắp kia thì có vẻ như độ cao của mình còn cao hơn một ít so với nhà khác.
Cô nghĩ tới hệ thống chưa từng nhắc nhở mình, cô đoán có khả năng là nhìn trông nhiều mà thôi nhưng thực tế chắc là không nhiều lắm.
Nhân viên công tác của ban tổ chức tiến lên thống kê, cuối cùng viết kết quả thống kê lên trên tờ giấy và giao cho Trương Hi Minh.
Trương Hi Minh cầm tờ giấy kia, hắn đứng ở nơi cao hơn một chút, đỡ mũ rơm của bản thân, nói như thầy giáo đang phát biểu trên bục giảng: “Thư Nhã hái được 986 cái bắp. Tôi, Trương Hi Minh hái được 1068 cái bắp, Trương Thư Du hái được 1010 cái bắp, Diệp Vi Vi hái được 1102 cái bắp.”
Có lẽ là quá mệt mỏi, lúc này Trương Hi Minh ngay cả quá trình khoe khoang chậm trễ này cũng bỏ qua, trực tiếp đọc toàn bộ kết quả ra.
Diệp Vân Linh nghĩ, không hổ là nữ chính trong sách. Làm việc nhà nông còn mạnh hơn người khác vài phần, vậy mà hái bắp còn nhiều hơn cả người đàn ông là Trương Hi Minh.
Phải biết rằng cái này không chỉ là hái không thôi, sau khi hái đầy sọt bắp còn cần cõng đến bên cạnh đồng ruộng đổ ra rồi lại trở về hái lần nữa. Cái này tương đối kiểm tra thể lực.
Diệp Vân Linh nghi ngờ có phải Thiên Đạo giảm trọng lượng cho sọt của Diệp Vi Vi không?
Tuy nhiên những suy đoán này đều không quan trọng, sắp công bố kết quả của cô rồi. Dù sao chỉ cần cô hái ít hơn Diệp Vi Vi, vậy cô sẽ hoàn thành nhiệm vụ cốt truyện này.
“Diệp Vân Linh, 1347 cái.”
Khi Trương Hi Minh đọc ra số lượng bắp của Diệp Vân Linh thì cô cũng ngây ngốc.
Sao có thể chứ? Cô hái nhiều hơn so với Diệp Vi Vi?
Diệp Vân Linh nhanh chóng gọi: 【Thống Tử, cậu mau ra đây. Tại sao tôi hái nhiều hơn so với Diệp Vi Vi? Tại sao cậu không nhắc nhở tôi?】
Bình thường chỉ cần kêu một tiếng thì hệ thống sẽ xuất hiện, lúc này lại không xuất hiện. Cho dù Diệp Vân Linh kêu thế nào cũng không có tác dụng.
Sắc mặt của Diệp Vân Linh tái nhợt, sớm biết vậy thì cô không nên ham chơi.
Nhiệm vụ nắm chắc thắng lợi cũng có thể bị cô làm lỡ mất.
Đoạn cốt truyện này không hoàn thành không nói, cô còn phải bị trừng phạt. Cũng không biết là sẽ chịu hình phạt bị sấm đánh hay là cơn đau bị đâm tim?
Cái nào cô cũng không muốn.
Trương Hi Minh đứng ở nơi đó tuyên bố kết quả, “Tôi tuyên bố lần này nhóm hạng nhất là nhóm của Diệp Vi Vi và Trương Thư Du, nhóm thứ hai là tôi và Thư Nhã, nhóm thứ ba là Diệp Vân Linh và Tưởng Mỹ Hàm……”
Diệp Vân Linh nghĩ đến mình sắp bị trừng phạt, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Theo Trương Hi Minh tuyên bố hoàn thành, cột tiến độ cốt truyện ở trước mặt Diệp Vân Linh bò về phía trước 5%. Ngoài ra trong đầu tràn ngập giọng nói của hệ thống: 【Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, cũng thành công giải khóa gông xiềng cốt truyện đầu tiên là ‘vận may’. Sau này vận đen của nữ phụ ác độc sẽ không bao phủ lên người cô nữa, cô sẽ có được khí vận của người bình thường, không cần vì biểu hiện quá mức ưu tú mà bị Thiên Đạo rác rưởi nào đó giam cầm lại.】
Diệp Vân Linh: “……” Cô hoàn thành nhiệm vụ á?
Diệp Vân Linh muộn màng nhận ra, cô nhớ tới cốt truyện viết chính là nhóm của cô bại bởi nhóm của Diệp Vi Vi và là nhóm đứng hạng chót.
Là nhóm, không phải một mình cô.
Cô nhìn về phía đống bắp mà Tưởng Mỹ Hàm hái ở bên cạnh, cả đống nho nhỏ kia nhiều nhất cũng chỉ có hơn một trăm cái bắp.
Khó trách.