Cameraman còn đang chụp cảnh tuyết rơi ở ngọn núi gần đó, nhất thời không để ý đến bọn họ.
Thịnh Từ khẽ cúi đầu, tắt micro đi, âm lượng giọng nói tăng lên, giọng điệu vừa có chút trêu chọc vừa tựa như ẩn chứa lời lên án sâu sắc.
Trêu chọc xong rồi chạy gì đó, khiến mặt Thẩm Triều Mộ ửng đỏ, cậu sờ vành tai nóng bừng, cả người sắp bị hun chín đến nơi nhưng vẫn giữ nguyên biểu cảm bình tĩnh: “Em không chịu trách nhiệm sao?”
Thịnh Từ vốn cũng có chút ngượng ngùng, hai tai đều đỏ lựng, anh thấy Thẩm Triều Mộ cây ngay không sợ chết đứng mà hỏi vậy thì buồn cười nhìn cậu: “Em cảm thấy bản thân có chịu trách nhiệm à?”
Thẩm Triều Mộ bỗng cảm thấy chủ đề mà hai người họ đang bàn luận hơi kỳ quái, chịu trách nhiệm hay không chịu trách nhiệm gì đó, dù gì cũng chỉ là mua vài thứ trong quá trình ghi hình chương trình mà thôi.
Thẩm Triều Mộ quay đầu đi, cố ý hiểu sai ý anh, nhẹ giọng nói: “Chẳng lẽ em chưa cho anh một danh phận à?”
Cậu không chịu trách nhiệm chỗ nào chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT