Trong phòng, rèm cửa sổ tự động đã đóng lại, tầm mắt mơ hồ, lờ mờ có thể cảm giác được sắc trời không còn sớm nữa, sau khi Thẩm Triều Mộ nói xong câu kia, thân thể Thịnh Từ cứng đờ, cảm nhận được trong cơ thể có chút biến đổi.
Sau khi những biến động trong lòng được thức tỉnh, phản ứng đầu tiên chính là nhìn người trong lòng mình, các giác quan cơ thể vẫn chưa phục hồi. Thịnh Từ nhìn thấy Thẩm Triều Mộ mím chặt cánh môi, trên trán phủ một tầng mồ hôi.
Lúc này, anh dần cảm thấy có gì đó không ổn.
Trong căn phòng thiếu sáng, Thịnh Từ hơi nâng nửa thân trên lên, cau mày nhìn người trong ngực, Thẩm Triều Mộ tựa đầu vào ngực anh, tư thế như vậy, khoảng cách thân mật như vậy, anh có thể dễ dàng nhìn thẳng vào mắt cậu.
Trên trán Thẩm Triều Mộ lấm tấm mồ hôi, khuôn mặt xinh đẹp trắng trẻo bởi vì nhiệt độ tăng lên mà trở nên trắng hồng, như được rắc một lớp đường bột thơm ngon, đôi môi đỏ mọng mím chặt.
Thịnh Từ cúi đầu, vẻ mặt nghi vấn nghiêm túc còn chưa biến mất, đôi mắt đen láy mờ mịt không rõ ràng, ánh mắt hai người chạm nhau, trong căn phòng tối tăm dường như phát ra tia lửa.
Không khí lúc này dường như đông cứng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT