Gương mặt của Thịnh Từ đẹp đến nỗi có cảm giác tinh xảo, thiên về lạnh nhạt, anh hơi cong lưng, đối diện với tầm mắt của Thẩm Triều Mộ, đôi mắt ấy mang theo sự thờ ơ thường ngày, giống như không có bất kỳ thứ gì có thể lọt vào mắt anh.
Nhưng lời nói trong miệng anh lại mang theo một chút tình cảm thầm kín chân thật, so với vẻ kiêu ngạo đến nỗi dường như không biết viết hai chữ cúi đầu như thế nào hình thành nên sự tương phản vô cùng mãnh liệt.
Khoảng cách giữa hai người rất gần.
Gần đến nỗi Thẩm Triều Mộ có thể ngửi được mùi hương trên người Thịnh Từ, giống như bị hơi thở của anh bao phủ.
Đầu óc Thẩm Triều Mộ biến thành một đống bùn nhão, chậm rãi hỏi: “Vậy còn anh, có vui không?”
Thịnh Từ vẫn nhìn cậu chằm chằm.
Sau khi Thẩm Triều Mộ uống say, hai mắt đều mê mang, chỉ có đuôi mắt nhiễm một chút ửng hồng, giống như cánh hoa bị vò nát. Không có được câu trả lời, Thẩm Triều Mộ gian nan dùng đầu óc như một đống bùn nhão của mình tự hỏi: “Anh kết hôn với người mình vẫn luôn, vẫn luôn thích, vậy anh có vui không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play